Thứ Năm, 11 tháng 8, 2016

GIỚI THIỆU CHƯ YANG SIN SỐ 287 - tác giả BÙI MINH VŨ




Text Box:  Bút danh: Linh Vũ, Bùi Minh Vũ…
Sinh năm: 1960
Quê quán: Đức Lợi, Mộ Đức, Quảng Ngãi
Hiện đang sống và làm việc tại TP. Buôn Ma Thuột.
Thơ đã xuất bản:
- Ngủ mơ trên cát - Hội VHNT Đắk Lắk, 1996
- Ngày về quê ngoại - NXB Hội Nhà văn Việt Nam, 2004
- Tình một thuở - NXB Hội Nhà văn Việt Nam, 2006
- Dòng sông mùa xuân - NXB Hội Nhà văn Việt Nam, 2009
- Chim sơn ca - NXB Hội Nhà văn Việt Nam, 2010

- Lão ngư Kỳ Tân - NXB Hội Nhà văn Việt Nam, 2014
Ngoài thơ, đã xuất bản nhiều công trình sưu tầm, nghiên cứu về sử thi, luật tục, truyện cổ…
Giải thưởng
- Giải B và  giải C - Giải thưởng VHNT Đắk Lăk (Chư Yang Sin) lần thứ I.
- Giải Khuyến khích của Hội VHNT Đắk Lắk năm 2006 (tập thơ Tình một thuở)  
+ Giải Ba và giải Khuyến khích do Hội Văn nghệ Dân gian Việt Nam tặng năm 2001 và 2008.
Một ngày trên dương thế



Chẳng có thú vị nào hơn khi ta nhìn em
Múa như mây, cười như mưa bay
Gió quẩn quanh nơi chiếc váy
Trời xanh như chiếc dao
Mẩu bánh mì giòn như pháo cưới


Ta nhặt mấy đồng tiền vàng dưới gót chân
Che lấp giấc mơ những bóng đen vẫy gọi
Mở trang sách thánh hiền
Thấy những con mọt có ngà xốc tới

Thời gian hóa thạch
Không gian hóa thạch
Em cũng hóa thạch tự bao giờ

Một mình
Ta trở về quê hương tìm bóng mẹ trôi trên cầu Liên Lạc hôm qua.





Trong veo



Mắt em giải thoát ngu muội trái tim tôi
Thâm nhập vào hơi thở và giấc mơ
Xóa nhòa ngày tôi sinh ra khốn khổ
Thi sĩ hoại diệt trở thành

Trước mắt em
Mọi thứ đều đẹp
Nơi ấy tôi ngộ giác như một hành giả
Giải thoát trong tình yêu trong veo của giọt lệ

Trước mắt em
Ta tự tại với ái
Như gửi một tin nhắn dài cát bụi
Trong veo trong veo trong veo…



Bóng trăng lấp loáng



Chưa ai hôn em dưới dòng sông
Nơi anh từng lau khô hạt lệ
Nơi ngàn lần anh thầm ước
Nếu thoát ra khỏi dòng sông anh dẫn em về trời

Em chơi trò bắt bống
Những chiếc ống tre trống rỗng linh hồn
Anh nhai từng ngụm cát
Hôn lên đường răng em một chuỗi cười

Anh cố hình dung ra mùa xuân
Tròng chiếc áo mơ sính lễ
Chẳng cung đình
Cũng ngây ngất hồng em

Chưa ai hôn em dưới dòng sông
Nơi anh phát hiện ra em bên bến bờ trong vắt
Lá cứ trôi mục nát thân gầy
Ta vớt cùng em nơi bóng trăng lấp loáng.

Ký ức bây giờ xanh hơn màu vẽ
Không thể bôi đen không thể tô hồng
Và khi dòng lũ trườn những nọc độc
Bọt bèo chẳng khỏa lấp tình yêu.





Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

NHẬN XÉT MỚI