Chủ Nhật, 28 tháng 5, 2017

MÂY VÀ GIÓ truyện ngắn của HỒNG CHIẾN - TẠP CHÍ NAM NUNG SỐ: 95 NĂM 2013



Truyện ngắn của HỒNG CHIẾN


Một cô bướm vàng chao nghiêng đôi cành, nhẹ nhàng đặt chân lên cánh phượng hồng, giơ hai chân trước nhặt từng hạt phấn vàng nơi đầu nhụy hoa đưa vào miệng nhấm nháp có vẻ thích thú lắm. Hoa phượng lâu ngày mới gặp lại bạn cũ thì phải nên các cánh phượng cứ đỏ rực cả lên, như mời mọc cô Bướm.
Bỗng một cơn gió ào đến lắc lắc chùm hoa và lá phượng kéo ngược về hướng đông, vơ theo một nắm bụi nơi sân trường ném lên đôi cánh vàng của cô Bướm. Cô Bướm càu nhàu:
-                     Cái lão Mây tệ quá, đi đâu không chịu đi một mình lại còn lôi cô Gió cuống quýt chạy theo làm dơ hết cả áo của mình rồi.
-                     Bạn nói sai rồi, anh chàng Mây chạy theo cô Gió đấy chứ.
Anh Ve Sầu đang ôm cành phượng nỉ non khúc nhạc mùa hè, bất chợt lên tiếng. Cô Bướm ngạc nhiên hỏi lại:
-                     Làm gì có chuyện đó?
-                     Không tin bạn nhìn lên trời thì rõ; hễ cô Gió chạy theo hướng nào, anh chàng Mây lại lủi thủi chạy theo hướng đó.
-                     Anh nói thế không đúng đâu, tôi đi nhiều nên chiêm nghiệm ra một điều: hễ lão Mây đi về hướng nào, y như rằng, cô Gió lại vội vã chạy theo. Lão Mây đi chậm, cô Gió chạy chậm; còn khi mặt lão Mây đen sì, lao đi ầm ầm thì ôi thôi, cô Gió cuống cuồng chạy theo cuốn tung tất cả mọi thứ cản trở trên đường đi của mình, làm mọi người xung quanh cũng bị vạ lây đấy.
Cả hai không ai chịu ai, vẫn cố chứng minh phần thắng về mình; thấy vậy bác Phượng mới góp lời:
- Ai cũng có cái lý của mình để cho điều mình tin là đúng nhất, nhưng chúng ta phải quan sát kỹ một chút sẽ hiểu ngay thôi.
- Quan sát cái gì ạ!
Cả cô Bướm và anh Ve sầu đồng thanh hỏi lại.
- Các cháu đều cho mình quan sát bầu trời rất kỹ nhưng có để ý thấy: hôm nào không có gió, những đám mây trắng đứng im lìm suy tư vì không biết đi về đâu; nhưng cũng có những hôm bầu trời trong xanh, không một gợn mây, thế mà cô Gió vẫn thong thả dạo bước hôn nhẹ lên tất cả đấy thôi.
- A, cháu biết rồi, cô Gió chính là người kéo anh Mây chạy theo mình.
 Anh Ve Sầu vui sướng reo lên. Cô Bướm ngượng ngùng khẻ rung rung đôi râu nói:
-                     Hình như là thế thật, mọi việc thấy rồi phải suy nghĩ nữa mới phân biệt đúng sai, vội vàng nhận xét thường mắc sai lầm thì phải.
Nói xong, cô Bướm ngượng ngùng vẩy cánh bay theo đàn.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

NHẬN XÉT MỚI