Thứ Ba, 5 tháng 3, 2013

Ở LẠI LÀM GÌ!





Nhân ngày đầu tuần của tháng mới, anh Cả được nhà thơ mời về nhà riêng nhậu. Có lẽ hương vị tết vẫn còn nên thức ăn gia chủ mang lên bày kín cả bàn; hai đầu bàn để hai chai CHIVAT 82. Bàn tiệc cũng chỉ có mười người, ngoài anh Cả và cậu tài xế ra thì toàn nhà thơ. Sau lời tuyên bố của chủ nhà, mời mọi người đến lai rai cho vui và nâng ly; cậu tài xế lái xe cơ quan vui miệng kể chuyện “thâm cung bí sử” của Hội mà cậu ta chứng kiến trong các chuyến chở văn nghệ sĩ đi thực tế sáng tác. Phải công nhận cậu ta kể có duyên, mỗi câu chuyện chỉ dài hơn một phút làm mọi người cười ngã nghiêng và được thưởng rượu liên tục. Thấy được khen, cậu ta chỉ uống và kể chuyện đến không dứt ra được. Nhà thơ ngồi cạnh tôi vốn nỗi tiếng nhiều lời cũng không xen vào được câu nào nên đến giữa bữa, đứng dậy cắt ngang:
-         Xin phép các bác cho em mời một ly để em về ạ!
-         Ơ, đang vui sao chú lại về sớm thế? Chủ nhà ngạc nhiên hỏi lại.
-         Đến đây để uống rượu đọc thơ, vậy mà từ đầu bữa đến giờ không được nói câu nào thì không về, ở lại làm gì!

4 nhận xét:

  1. Tôi đã được đọc một số truyện ngắn: Một lần đi săn Chúa rừng nổi giận.Chuyện cổ tích trên Cao Nguyên. Cặp sừng kỷ niệm. Con chó huyền thoại. Những cánh Mai rừng
    Chuyên án HS VA MX.. Ông không phải là bố tôi. Gió ốm. Ma rừng. Mùa thu mật. Con gầm ghì nâu. Bí mật của H’loan. Bầy vịt trời. Bữa cơm trưa. nhưng tôi chưa một lần ghi nhận xét vì ngại rằng "cảm nhận của mình chưa xứng tầm". Nhưng nay không thể để yên trong bụng được nữa. HC Quả là triệu phú của truyện dành cho thiếu nhi. Xin cảm ơn HC với tâm hồn yêu thiên nhiên, yêu con người và mảnh đất Tây Nguyên
    "người mê đọc truyện ngắn của HC"

    Trả lờiXóa
  2. Cảm ơn sự khen tặng của bác dành cho chủ nhà ạ!

    Trả lờiXóa
  3. Không được nói/đọc thơ cũng khó chịu lắm nhỉ ! đúng là khổ cho nhà thơ thật ! :)

    Trả lờiXóa

NHẬN XÉT MỚI