Thứ Bảy, 14 tháng 12, 2013

NHÌN MẶT MÀ BẮT…!





Chiều hôm qua, anh Cả vào bệnh viện tỉnh thăm mẹ của thủ trưởng cơ quan bị đau; thấy cửa ưu tiên cho xe cấp cứu ra vào không đóng nên chạy xe vào bên gốc cây đa định để xe. Vừa dừng xe đã thấy ông bảo vệ hùng hổ chạy ra quát:
-          Không được để xe ở đây, xe phải đỗ phía bên kia kìa!
-          Chỗ này rộng, có bóng mát, anh cho để nhờ một tý, chúng tôi vào một chút sẽ ra ngay. Nhà thơ VT ngồi sau, vội xuống xe xin.
-          Không được, đây là quy định chung, yêu cầu các anh chấp hành – ông bảo vệ tỏ ra cương quyết.
-          Để xe chỗ nào đây chú? Anh Cả bỏ mũ bảo hiểm quay lại nói với người bảo vệ.
-          A, em chào bác. Bác vào làm việc ạ? Ông bảo vệ cơ quan reo lên chạy lại bắt tay.
-          Mình vào thăm bệnh nhân thôi. Anh Cả trả lời.
-          Vậy ạ, anh vào đi ạ!

4 nhận xét:

  1. Thế nên ngày xưa vua cứ phải vi hành mới biết được thực chất bàn dân thiên hạ sống ra sao, làm thế nào...

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Cảm ơn sự chia sẻ của bác . Chúc bác ngày chủ nhật như ý!

      Xóa
    2. Cũng là chuyện bình thường anh ơi,anh em mình nếu là bảo vệ cũng thế mà.

      Xóa
  2. chà chà ngưỡng mộ a Cả quá!

    Trả lờiXóa

NHẬN XÉT MỚI