Thứ Năm, 15 tháng 2, 2018

LỜI GIẢI - Truyện ngắn của HỒNG CHIẾN - CHƯ YANG SIN SỐ XUÂN MẬU TUẤT - THÁNG 1&2 NĂM 2018




- Tùng, tùng, tùng…!
Tiếng trống trường vang lên, chuồn chuồn Ớt giật mình tỉnh giấc ngó ra xung quanh đã thấy những người cùng họ hàng bay đến rất nhiều. Chuồn chuồn Đá có thân hình lực lưỡng, bộ ngực nở nang, choàng chiếc áo màu xanh lơ điểm thêm mấy vòng đen ngang thân trông như một chiếc trực thăng. Trên lưng chuồn Đá bốn cái cánh hình như vẫn đứng im giữ cho thân treo lơ lửng trong không khí, rồi bất ngờ lao vút một cái tóm gọn mụ ruồi vừa bay ngang qua làm bữa điểm tâm sáng. Gần đó, chuồn chuồn Kim thân hình nhỏ như chiếc kim khâu, mặc áo màu xanh nhạt cũng có mấy vòng đen ngang thân, bay sát mặt đất có vẻ lười nhác, nhưng khi phát hiện có con muỗi thì… vèo, sáu cái chân bé nhỏ hốt gọn con muỗi. Đông nhất là chuồn chuồn Nâu, mặc bộ cánh màu nâu nhạt, cứ đứng im một chỗ rồi bất chợt lao vút đi khi thấy con mồi. Không biết hôm nay chuồn chuồn kéo nhau về đây làm gì mà nhiều thế này, có phải cùng chung mục đích giống mình không nhỉ? - Chuồn chuồn Ớt thầm nghĩ rồi rời chỗ ngủ bay ra gia nhập cùng đàn.
Trong số chuồn chuồn có mặt, mỗi con đều khoác bộ đồ mới nhiều màu sắc khác nhau: có con màu xanh da trời, con màu tím, con màu xanh nhạt… nhưng đều có chung một điểm giống nhau: quanh người đều có vẽ nhiều vòng tròn đen làm nổi bật vẻ đẹp quý phái của mình. Riêng chuồn chuồn Nâu và chuồn Ớt không đeo vòng đen quanh thân. Chuồn chuồn Ớt xuất hiện như thêm một nét đỏ nổi bật trên nền đã có nhiều màu sắc. Chuồn chuồn Ngô hỏi:
- Chuồn Ớt ngủ quên à?
- Mình đi đường xa mới tới đây chiều tối hôm qua nên dậy muộn một chút thôi. Sao hôm nay mọi người tập trung ở đây nhiều thế?
- Ơ, thế cậu đến đây làm gì?
- Tôi đi tìm má!
- Đã thấy chưa?
Chuồn chuồn Ớt chưa kịp trả lời đã thấy chuồn chuồn Đá nói xen ngang:
- Đừng có kiểu ma cũ bắt nạt ma mới thế, chúng ta đến đây cùng chung mục đích cả thôi mà.
- Ô, thế các bạn cũng chưa thấy má của mình à?
Chuồn chuốn Ớt ngạc nhiên kêu lên, chuồn Kim vẫy cái cánh nhỏ xíu, thân khoác áo màu xanh nhạt góp lời:
- Cũng như bạn thôi, nghe nói hôm nay trường này có buổi thuyết trình về vòng đời của chuồn chuồn nên đến nghe.
- Các bạn có gần đây không?
Nghe chuồn chuồn Ớt hỏi, những người bạn chuồn chuồn mới quen cho biết, đều ở xa đến. Con thì ở đầm lầy, con ở ao hồ, thậm chí chuồn chuồn Kim xanh da trời đến từ dòng suối trong vắt, trên một thung lũng lưng chừng núi… Tất cả đều có điểm chung: trước đây sống dưới nước, khi trưởng thành leo lên cây, lột xác mà thành chuồn chuồn; vì thế chưa ai biết má của mình ở đâu, có gia đình hay không! Trong chuyến hành trình đi tìm nguồn gốc, chuồn chuồn Nâu nhiều lần suýt chết vì bị chim đuổi bắt ăn thịt. Chuồn chuồn Ớt ngạc nhiên kêu lên:
- Chim cũng bắt chuồn chuồn ăn thịt a?
- Đúng đấy, lũ chim chèo bẻo, mình đen thủi đen thui, có cái đuôi dài như một mũi tên, bay nhanh lắm, chỉ cần há ra là có thế tóm gọn ta ngay.
- Hãi quá!
Chuồn chuồn Ớt bật thốt lên, giọng run run nói tiếp:
- Tôi đã gặp chim sẻ, chim vẹt, cu xanh, cu gáy, chim đầu rìu... có thấy ai ăn thịt chuồn chuồn đâu. Họ chỉ ăn trái cây và sâu bọ thôi mà.
- Thế là chuồn chuồn Ớt may mắn lắm rồi, để đến được đây rất nhiều anh em chúng ta đã bị các loài chim bắt ăn thịt. Kẻ thù của chúng ta nhiều lắm, đến mấy cô cậu là con người cũng thường rình bắt chúng ta nữa đấy.
Chuồn chuồn Ngô ra vẻ từng trải giảng giải về mối nguy rình rập hàng ngày mà họ hàng chuồn chuồn gánh chịu, Chuồn chuồn Ớt ngạc nhiên hỏi lại:
- Chúng ta giúp con người bắt ruồi, muối sao họ còn bắt ta để làm gì. Cũng ăn thịt chúng ta à?
- Những người trẻ bắt chúng ta để làm đồ chơi ấy mà, lúc đó thì sống cũng khổ mà chết không được.
Chuồn chuồn Ngô dứt lời, chuồn chuồn Nâu nói thêm:
- Họ bắt được ta buộc chỉ vào đuôi, gắn thêm mẩu giấy nhỏ vào chỉ rồi thả cho chúng ta bay đi để cười. Con người đâu biết làm thế chúng ta không thể tránh được khi bị kẻ thù tấn công, cũng không đủ sức để bắt mồi đành chết đói.
- Sao người trẻ độc ác quá vậy?
 Chuồn chuồn Ớt xót xa thốt lên. Chuồn chuồn Kim kể:
- Khổ nhất là lũ chúng tôi, có lẽ vì thân hình nhỏ bé lại có nhiều màu sắc đẹp nên thường xuyên bị đuổi bắt, hành hạ.
Nghe xong, chuồn chuồn Ớt bật kêu lên:
- Con người ác thế, ta phải tránh xa chứ sao lại tập trung đến đây, bị bắt cả thì khổ.
- Không phải tất cả con người đều săn bắt chúng ta đâu, chỉ một số ít người trẻ nghịch ngợm mới xử sự như thế thôi, còn người lớn họ quý chúng ta. – Chuồn chuồn Bắp giải thích. Con người biết nhiều chuyện lắm nên chúng ta mới phải đến đây chứ.
- Có chuyện này nữa về con người, rất chi là lạ, nghe xong cấm cười đấy nhé.
 Chuồn chuồn Đá cố làm vẻ mặt nghiêm trọng, nhưng hình như đôi mắt lại đang cười, nói tiếp.
- Có người trẻ rình bắt được chúng tôi rồi liền vén áo bụng lên, dí miệng vào rốn để chúng tôi cắn vào rốn người.
- Làm gì có chuyện lạ thế?
Chuồn chuồn Ngô nghe đến đoạn bị bắt để cắn rốn người, vội kêu lên ngạc nhiên. Chuồn chuồn Đá từ tốn giải thích:
- Con người trẻ muốn biết bơi, nhưng sợ nước nên tin rằng bắt họ hàng chúng ta cắn vào rốn thì họ biết bơi ngay không cần phải học.
- Hô hô, ha ha, hi hi…
Cả lũ chuồn chuồn nghe đến đây, cười bò lăn ra vì sự ngốc nghếch của con người. Muốn bơi thì phải học, chứ chuồn chuồn đâu có phép màu nhiệm gì đâu mà cắn một cái thì… biết bơi. Đó là chưa kể, chuồn chuồn chuyên ăn ruồi, muỗi, côn trùng nhỏ khác; mồm đầy vi trùng có thể lây lan bệnh tật cho con người nếu bị cắn chảy máu.
Tùng, tùng, tùng!
Tiếng trống trường vang lên, những người trẻ đang nô đùa trên sân trường vội vã chạy đến trước cửa lớp xếp hàng. Lạ kỳ, họ xếp thành hàng rồi từ từ thành một hàng dọc như lũ kiến hành quân, theo nhau vào cửa, không ai chen ai. Một lúc sau có người nhiều tuổi hơn xách cặp chia nhau bước vào các phòng học. Thấy người nhiều tuổi bước vào, cả lớp đứng dậy cái rụp, động tác lạ chưa thấy ở loài nào như thế. Chuồn chuồn Ớt thì thào:
- Con người làm gì vậy?
Chuồn chuồn Nâu có lẽ gặp nhiều lần rồi, nói nhỏ:
- Học sinh đứng dậy chào thầy giáo khi vào lớp đấy mà.
- Ô, hay quá nhỉ, chắc lũ học sinh sợ bị thầy giáo đánh đòn à?
- Suỵt, im lặng để nghe nào.
Chuồn chuồn Đá nhắc nhở, cả không gian chỉ còn nghe tiếng chị Gió ve vuốt mấy cành cây ngoài sân. Thầy giáo bắt đầu công việc bằng việc bật máy chiếu, trên màn hình một chú chuồn chuồn Ớt đang bay trên một cái ao, thỉnh thoảng cái đuôi chạm vào mặt nước; cứ bay một đoạn lại chạm nhẹ đuôi xuống mặt nước…
Thầy giáo nói:
- Các em biết vì sao chuồn chuồn lại chạm đuôi vào mặt nước không? Đó là cách chuồn chuồn đẻ trứng xuống nước đấy. Tuy sống trên cạn, nhưng khi đẻ trứng, chuồn chuồn chuồn phải gửi trứng xuống nước. Nhờ nhiệt độ của nước, trứng nở thành ấu trùng, ấu trùng lớn lên thành bọ ăn mày, có nơi còn gọi con xin cơm vì khi bị đưa lên khỏi mặt nước, hai chân trước thường giơ lên như đang cầu xin điều gì đó. Bọ ăn mày trưởng thành sẽ tìm cách leo lên các vật cao hơn mặt nước để mặt trời sưởi ấm, hong khô chiếc vỏ bên ngoài, rồi cởi bộ đồ cũ, ta gọi là lột xác thành chuồn chuồn.
Một người ngồi dưới lớp bỗng giơ tay, thầy giáo chỉ tay xuống, vậy là cậu ta từ từ đứng lên nói:
- Thưa thầy, thế chuồn chuồn đẻ trứng xong rồi thì đi đâu ạ?
Cả bầy chuồn chuồn tập trung ngoài cửa kính hình như nín thở, không dám vẫy cánh chờ để nghe câu trả lời mà chúng phải vượt qua bao nhiêu quãng đường dài, đầy gian nan đến đây chỉ để mong được nghe câu trả lời này đây. Thầy giáo mỉm cười, bảo:
- Em ngồi xuống! Sau khi đẻ trứng xong, cũng là lúc chuồn chuồn hoàn thành nhiệm vụ cao cả của mình, duy trì nòi giống… rồi theo quy luật của tự nhiên để một vòng đời mới của chuồn chuồn bắt đầu!
- Thì ra, cha mẹ chúng ta trước đây là vậy!
Chuồn chuồn Ngô ngậm ngùi nói. Chuồn chuồn Đá chép miệng, góp lời:
- Quy luật của tự nhiên phải vậy rồi, chúng ta đã là người lớn, không bao giờ có dịp gặp lại được ba má mình nữa. Đành vậy chứ biết làm sao được.
- Ừ, sự thật bao giờ cũng là sự thật, ta phải chấp nhận thôi.
Chuồn chuồn Ớt rầu rầu trả lời. Cả bầy chuồn chuồn từ từ tản đi, chúng tìm những người bạn có hình dáng giống nhau, cùng về nơi mình đã sinh ra, lớn lên, lột xác thành chuồn chuồn… Chuồn chuồn Ớt quyết định trở về xóm Bùn, nơi có mặt ao rộng và lũ bọ ăn mày nhỏ hơn đang sinh sống, kể lại cho chúng biết sự thực về ba mẹ.
 Trời vẫn cao vòi vọi, mây trắng nhởn nhơ bay và chị Gió hình như cũng đang nhè nhẹ chạy theo sau. Hành trình trở về lần này của chuồn chuồn Ớt không chỉ cô đơn một mình mà đã có thêm nhiều bạn bè cùng trang lứa bay theo.

Nhà sáng tác Nha Trang - mùa mưa bão năm 2017



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

NHẬN XÉT MỚI