Tác phảm dự thi viết
bút ký chủ đề: “Công an Đắk Lắk bản lĩnh nhân văn vì nhân dân phục vụ”
Xe rời Buôn Ma Thuột, nhằm hướng
Đông thẳng tiến khoảng 60 km là đến trung tâm huyện Ea Kar, một huyện đang phát
triển nhiều mặt nhưng cũng đầy thử thách. Muốn phát triển thì trước hết phải
bảo đảm an ninh chính trị, trật tự an toàn xã hội. Điều này huy động cả hệ
thống chính trị nhưng lực lượng tiên phong là công an nhân dân. Chỉ xin nêu một
con số: Trong năm đã điều tra và làm rõ 90/97 vụ với 124 đối tượng phạm pháp
hình sự, trong đó có 16/17 vụ với 16 đối tượng phạm tội rất nghiêm trọng và đặc
biệt nghiêm trọng.
Thị trấn Ea Kar là trung tâm của
huyện, kinh tế phát triển, tập trung đông người nên càng phức tạp.
Chuyến đi thực tế sáng tác lần
này gồm 10 văn nghệ sĩ, báo chí, con số tròn và đẹp. Tôi là người cao tuổi nhất
đoàn nên được ưu tiên làm việc với Công an thị trấn Ea Kar.
Biên chế Công an thị trấn có 12
người, đã có 8 đồng chí là cảnh sát khu vực, được phân công nắm các địa bàn dân
cư. Trung tá Đinh Công Tuấn – Trưởng Công an thị trấn, Thiếu tá Vi Ngọc Thành –
Phó trưởng Công an thị trấn, giới thiệu một gương điển hình là Đại úy Đặng Văn
Báu, từ cảnh sát cơ động chuyển sang cảnh sát khu vực được 3 năm. Dáng người
chắc, khỏe, da nâu bóng, đủ nói lên một chiến sĩ công an gắn bó với phong trào,
lăn lộn với dân. Tôi rất thích khi anh trả lời các câu hỏi của tôi mà không cần
mở sổ sách, cứ vanh vách thuộc lòng bởi đã nhập tâm công việc được phân công.
Địa bàn anh phụ trách kéo dài 6 km, hơn 2.000 dân, thuộc từng hộ với số khẩu
mỗi gia đình, nghề nghiệp và thu nhập từng người, đặc biệt là mối quan hệ xã
hội. Nắm chắc số dân cùng độ tuổi trên 14 và giới tính để tiện công việc phân
loại.
Anh Báu sinh năm 1980 tại thành
phố Hưng Yên, đã học Đại học An ninh, đầu quân vào Đắk Lắk. Ngày đêm bám địa
bàn, thường để lại cô vợ trẻ là Trần Thị Hà sinh năm 1984 phải một mình chăm
sóc hai con trai sinh năm 2011 và 2017. Chị Hà là nhân viên bán hàng của VNPT
nên ban ngày cũng bận rộn, còn mình 2/3 thời gian bám cơ sở, khi ở tổ dân phố
4, khi ở thôn 9.
Không kể các vụ án lẻ tẻ, chưa
phải trọng án, một vụ án xôn xao dư luận ở Ea Kar mà công an đã phá được chỉ
sau 4 giờ, công đầu thuộc về Đặng Văn Báu.
Năm 2016 được quần chúng báo tin:
Có cô gái chết trên giường nhà nghỉ Bình Minh trong tình trạng lõa thể, tài sản
không còn. Rõ ràng đây là trọng án hình sự, hung thủ hãm hiếp, giết người rồi
cướp của. Tìm nhân thân cô gái, biết được cô là Hà Thị Hoàng, sinh năm 1993,
quê ở miền núi phía Bắc, làm nhân viên phục vụ và hát karaoke cùng khách.
Chưa xác định được đối tượng gây
án vì chỉ đăng ký tên một người vào nghỉ vừa bị hại, còn kẻ thủ ác ở nhà nghỉ
nào không rõ. Thị trấn có tới 36 nhà nghỉ nên khó tìm ra manh mối. Bằng biện
pháp nghiệp vụ, được quần chúng hỗ trợ nên biết được đối tượng đã đi cùng Hà
Thị Hoàng là Lương Văn Trang quê ở Yên Thành, Nghệ An, làm ở Ea Đa. Xác định
được rồi nên chỉ sau 4 giờ đã bắt được tên Trang đang ở Khu công nghiệp Ea Đa.
Hắn biết tội của mình nên không dám chống cự. Phá vụ án nhanh, gọn, thần tốc,
không phụ lòng tin của nhân dân và đồng nghiệp.
Thị trấn có 8 tổ dân phố, 6 buôn,
2 thôn, rộng tới 2.444 ha, dân số trên 16.000 người nên khá phức tạp. Ngoài
đồng bào dân tộc bản địa, còn có đồng bào dân tộc phía Bắc vào lập nghiệp nên
lực lượng Công an thị trấn có Trung tá Y Tuk Niê người Êđê ở bộ phận tiếp dân;
Thượng úy Lý Minh Kiên người Tày là cảnh sát khu vực. Một nữ cảnh sát duy nhất
là Đại úy Vũ Thị Vân Anh ở bộ phận tiếp dân.
Buổi làm việc chân tình nhưng các
anh chị rất khiêm tốn, không ai chịu nói về mình – kể cả Đặng Văn Báu cũng nói
là công của tập thể, làm cho tôi phải dùng nghiệp vụ báo chí, hỏi vòng vo để
khai thác tư liệu.
Một điều tôi không ngờ, trụ sở
làm việc của Công an thị trấn lại là của Chi cục Thuế mới chuyển đi. Lần này đã
là lần thứ tư chuyển địa điểm làm việc. Tôi băn khoăn thì được trấn an từ chính
các anh thốt lên: Làm việc ở đâu cũng được, miễn là phục vụ tốt nhân dân. Các
anh cho biết: Đã được cấp đất xây trụ sở, chắc là chuyển lần thứ năm sẽ ở lâu
dài. Tôi nói vui: Khi nào khánh thành nhớ báo cho tôi nhé, để tôi về mừng cùng
các anh.
Cuối buổi làm việc, Trưởng và Phó
Công an thị trấn dành cho tôi sự ưu ái là cử Thiếu úy Nguyễn Anh Tuấn, cảnh sát
khu vực chở tôi dạo một vòng quanh thị trấn. Ở đây có 3 người có tên là Tuấn.
Ngoài Trung tá Đồn trưởng Đinh Công Tuấn, còn Trung úy Trần Xuân Tuấn, cảnh sát
khu vực. Tuấn trẻ nhất là Thiếu úy, chở tôi dọc đường Nguyễn Tất Thành, dọc
trung tâm thị trấn. Tay ga kéo nhẹ, máy êm cho tôi chiêm ngưỡng hàng cây sao
vừa năm tuổi, đủ tán tròn xòe bóng mát xanh cho người đi bộ lề đường. Các đường
khác như Trần Phú, Ngô Gia Tự… cũng trồng cây sao nhưng mới được một hai năm,
còn thấp nên nhìn rõ búp non tơ trên ngọn.
Dạo vài đường nữa thì Nguyễn Anh
Tuấn chở tôi đến hồ Ea Kar. Đứng ở phía đông của hồ, phóng tầm mắt sang phía
tây thấy dải đồi nhấp nhô uốn lượn, thật sơn thủy hữu tình. Xung quanh hồ là cả
công trường nhộn nhịp. Xe chờ cát đá, xe chở đất làm đường cuốn bụi mù trời. Cả
những xe chở nguyên vật liệu xây dựng nhà cửa để tương lai không xa sẽ thành
nhà nghỉ, nhà hàng lý tưởng của các đại gia. Rồi sẽ đến lúc dập dìu tài tử giai
nhân vào nhà nghỉ bên hồ ngắm gió mát trăng thanh, lướt trên mặt hồ bằng xuồng
cao tốc hay dập dềnh thuyền thiên nga đạp chân nhẹ nhàng.
Tôi chú ý tới một loài cây ven
hồ, có cây chìm trong nước vẫn có hoa đỏ ngoi lên quyến rũ, màu sắc bắt mắt. Ấy
chớ, đừng đụng tay vào vì chúng có gai. Đây là cây mai dương, chúng phát triển
nhanh, lấn át dần cây ven bờ và cả thủy sinh dưới nước. Nếu để chúng phát triển
tràn lan sẽ ảnh hưởng các loài cây khác. Tôi lại liên hệ đến công việc của
chiến sĩ công an mà nghĩ rằng: Khi bờ hồ đã thành khu dân cư đông đúc, cái xấu,
cái ác rình rập, chờ sẵn như cây mai dương kia, nhiệm vụ các anh thêm nặng nề.
Rời bờ đông sang bờ tây, nhìn bao
quát mặt hồ rộng trên 200 ha, mênh mông bát ngát như chiếc gương khổng lồ mà
trời ban tặng. Chòi canh cống xả nước như người lính gác kiên trung. Phía dưới
đường bao là những vuông tôm, vuông cá, những thửa ruộng lúa xanh yên bình gọi
cánh cò về chớp trắng. Bức tranh thủy mặc nào đây thu vào tầm mắt. Chiều dần
buông, mặt trời lấp ló sau đồi, thả ra những rẻ quạt màu hồng, làm mặt hồ cũng
ửng hồng như má, môi sơn nữ.
Thiếu úy Tuấn đưa tôi về lại nhà
nghỉ Thành Thắng, tại phòng 306 có ông bạn già – nhạc sĩ lãng tử Sĩ Hùng đang
chờ vì tôi ham chơi nên về muộn. Tôi khoe việc rong ruổi của mình, Sĩ Hùng bảo:
Đẹp đấy! Cố gắng đưa vào thơ từ đồng âm: Vì sao trên trời và cây sao dưới đất
để tôi làm nhạc. Tứ thơ đêm Ea Kar xuất hiện với đoạn mở đầu:
Mặt trời đã khép mắt ngủ
yên
Mặt hồ cũng khép sóng lặng
yên
Chỉ còn anh thức
Thi cùng những vì sao khuya
Dưới tán hàng sao
Tâm sự rì rào…
Miên man suy
tư, gương mặt 12 chiến sĩ Công an thị trấn lại hiện lên trước mắt. Bình lặng
giữa đời thường, trầm lặng trong công việc để làm tốt nhiệm vụ. Năm 2015 và
2016, tập thể này đã đạt danh hiệu Đơn vị Quyết thắng; năm 2017 đạt danh hiệu Đơn
vị Tiên tiến. Ấn tượng về Ea Kar là sự bình an nhưng vẫn lấp ló “cây mai dương”
đâu đó nên nhân dân cần các anh lắm lắm.
Tháng 1-2018
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
NHẬN XÉT MỚI