Chủ Nhật, 22 tháng 10, 2017

NHỚ MÙA TRUNG THU CŨ tác giả KHÔI NGUYÊN - TẠP CHÍ CHƯ YANG SIN SỐ: 302 - THÁNG 10 NĂM 2017







Tản văn


Trung thu. Lại nhớ cái thuở còn nao nức với tiếng trống ếch của Đội thiếu niên tập ở sân đền vào cuối những năm 60 và đầu những năm 70 của thế kỷ trước. Ngày ấy, tôi còn nhỏ, chỉ thuộc lứa thiếu nhi, nhìn các anh chị đội viên đeo khăn quàng đỏ, đội mũ calo, cứ chiều chiều, rồi tối xuống, lại tập duyệt đội ngũ, tập bước đều theo tiếng trống lệnh, thèm lắm. Cứ tranh thủ lúc các anh chị giải lao là tôi cầm que nhảy vào gõ trộm mấy tiếng trống, rồi chạy. Trống ếch hồi đó làm bằng da trâu nên kêu không hay như trống Đội bây giờ được bịt mặt bằng nhựa và có dây lò xo để tạo âm rung. Sân đền rạo rực bắt đầu từ mùng 10 tháng tám âm lịch cho đến hết đêm rằm tháng tám.
Trước Trung thu, chúng tôi thường tỉ mẩn tích cóp hạt bưởi, phơi khô, bóc vỏ xong lại phơi, xâu lại thành dây. Dây hạt bưởi sẽ là sợi bấc dầu dài để đốt vào đêm Trung thu.
Nhiều trẻ không có tiền đã tự làm đèn Trung thu bằng vỏ quả bưởi. Khi bổ quả bưởi phải thao tác như sau: cắt một lát phía cuống sát với phần múi, khía vỏ thành 4 phần theo chiều dọc của múi đến cách chỗ “rốn” quả cỡ 4 cm, dùng tay tách vỏ và múi. Vậy là sau khi tách múi ra, vỏ quả bưởi vẫn nguyên hình trái bưởi. Bóc bỏ bớt cùi bưởi, mỗi múi vỏ khoét một lỗ để thoát ánh sáng và thông khí. Lấy tăm xiên vào các múi vỏ để kết chúng lại với nhau và dùng dây xâu vào phía trên các múi vỏ để treo lên 1 đầu que, gắn nến vào trong, thế là có chiếc đèn lồng mà đi long rong khắp xóm làng cùng bạn bè. Đến bây giờ, thỉnh thoảng tôi vẫn bổ bưởi theo cách này khiến các con tôi ngạc nhiên và tập làm theo.       
Không mua đèn nhưng Trung thu nào anh em tôi cũng được ông bà hoặc bố mẹ mua cho một ông tiến sĩ. Ông tiến sĩ giấy đội mũ cánh chuồn, trên đầu có lọng che, hai bên có cờ phướn, đằng trước có tàn ghi danh, oai phong lẫm liệt nhưng vẫn khiêm nhường vòng tay trước bụng như đang chúc mừng, đang dâng biểu, đang chuẩn tấu, đang đón chào đồng vai... chúng tôi thường để trước mặt ông tiến sĩ quả thị, quả na, quả chuối, miếng bánh dẻo hoặc bánh nướng, chờ giờ phá cỗ.

Đêm trung thu là vui nhất. Trẻ em tập trung ở một sân nhà nào đó trong xóm có đủ độ rộng để chờ Đội sản xuất của hợp tác xã phát quà. Những trò chơi Thả đỉa ba ba, Đập chạy, Bàng bò, Máy bay tên lửa, Nu na nu nống, Trồng nụ trồng hoa, Làm bánh làm bún, Nhảy dây, Rồng rắn lên mây... cứ rổn rảng. Ngoài sân đền thì cũng rộn ràng tiếng trống của Đội thiếu niên. Được quà rồi là những chiếc đèn tự tạo từ vỏ bưởi cũng có, bằng vỏ hộp sữa cũng có, mua ngoài chợ cũng có... được thắp lên. Con đường xóm vang vọng tiếng gọi rủ nhau đi chơi. Đứa thắp nến, đứa thắp đèn bằng dây hạt bưởi. Vui, cười, hát hò đến khi trăng lên đến đỉnh đầu, người lớn gọi về đi ngủ mới dùng dằng tạm biệt một mùa Trung thu.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

NHẬN XÉT MỚI